from Vietnam Golf Magazine
March 2015
Golfing nomad Bill Healey has played golf in more than 20 countries around the world and has had more than his fair share of caddies. Here's how he feels the Vietnamese staff compare with their peers in other countries.
Chuyên Bill Healey chia sẻ những kỷ niệm không thể nào quên của cá nhân ông với các caddie ở nhiều quốc gia, trong đó có Việt Nam.
Vietnam Golf Magazine March 2015 |
Từ góc nhìn của một người chơi golf lâu năm, tôi thấy việc có một caddie đi cùng trên sân luôn mang đến những trải nghiệm trọn vẹn. Lúc còn ở Mỹ, tôi hay chơi golf trong CLB tư nhân tại Michigan. Chúng tôi không có caddies và thường phải tự kéo túi gậy của mình. Trên thực tế, hầu như các tay golf Mỹ trải qua gần hết cuộc đời mà chưa từng tận hưởng vòng golf với một caddy, ngay cả những người đã có 60-70 năm chơi golf.
Mãi đến năm 1993, trong một chuyến công tác đến Nhật Bản, tôi mới có cơ hội được trải nghiệm vòng golf với caddie. Chúng tôi đã cùng nhau bàn luận về những “tư vấn cá nhân” liên quan đến việc chọn gậy và chọn hướng gạt bóng. Chỉ có điều, gậy caddy đưa cho tôi lại hoàn toàn khác gậy tôi định đánh. Hơi bối rối nhưng tôi cũng đồng ý sử dụng gậy tư vấn. Sau đó tôi quyết tâm chọn gậy theo cá nhân mình. Quả thật với những kiến thức về sân golf, hiển nhiên lựa chọn của caddie chuẩn xác hơn tôi. Khi chúng tôi di chuyển đến những lỗ golf tiếp theo, tôi nhanh chóng chấp nhận các đề xuất của cô ấy.
Với một golfer có handicap 15, có lẽ tôi thích hợp là một người chơi thông thường hơn tham gia thi đấu giải. Ngoài những lời khuyên hữu ích, tôi cũng rất vui vì các caddy còn giúp tôi theo dõi đường bay của bóng. Có lẽ tôi đã dựa dẫm quá nhiều vào con mắt chuyên nghiệp của họ. Mỗi caddy có khả năng xác định chuẩn xác vị trí từng cú đánh, cho dù bóng tôi rơi vào khu vực rough hay OB.
Cũng giống như nhiều tay golf cùng trang lứa, tôi được học phải thay thể mảng cỏ tróc khi tạo ra một vết lớn trên cỏ. Nhưng thói quen này không dễ nhớ do tôi thường quên bước qua mảng cỏ. Và caddy đi cùng chính người nhắc tôi cứ để đó và họ sẽ giúp tôi lấp đầy lỗ hỏng do cú đánh cuối cùng tôi đã tạo ra.
Tất nhiên, dù được chỉ dẫn khá tốt, tôi vẫn để bóng rơi vào bẫy cát. Nhưng đó là do tôi thiếu tập trung và thiếu sự kiểm soát hơn do caddy đã hướng dẫn không chính xác. Khi đó, chúng tôi thường nhìn nhau gật đầu mỉm cười và cùng nghĩ cách thoát ra khỏi hố cát. Khi đã ra khỏi bunker thành công, caddy lại giúp tôi cào lại cát để cho các golfer đánh phía sau.
Tôi có may mắn được chơi golf ở hơn 20 quốc gia, trong đó có Việt Nam. Ở hầu hết các khu vực, caddie là một nhóm phụ nữ trẻ người địa phương. Duy chỉ có những sân golf tôi chơi ở Kenya là nam giới làm caddie. Sự khác biệt giữa caddie nam ở Châu Phi và các caddie nữ Châu Á đó là các caddie nam thường mong muốn mình được chơi như golfer ở trên sân. Tôi cũng cảm thấy rằng những caddie được trải nghiệm một vòng golf thực sự sẽ có cảm nhận tốt hơn về môn chơi cũng như nâng cao kiến thức về sân.
Trở lại với những trải nghiệm cá nhân ở Việt Nam, tôi phải thừa nhận rằng các caddie ở đây đã giúp đỡ và tư vấn cho tôi rất nhiều bằng thái độ nhã nhặn và vốn hiểu biết hơn nhiều caddie mà tôi từng đồng hành ở các quốc gia khác.
===== English Version =====
From the perspective of a lifetime casual golfer, I find having a caddy along with me on a round of golf generally enhances my overall experience. Growing up at a private club in Michigan (USA), we were without caddies and usually carried our own golf bag. Most American golfers go through their whole life without ever experiencing a round with a caddy, which for some can be 60-70 years of golfing.
Without a trained caddy guiding us, we were left to our own judgements on distances and reading the break on the greens. It wasn’t until my travel into Japan in 1993 that I had my first round with a caddy. It took a bit of time to adjust to having a “personal advisor” giving input on club selection and putting direction.
Without a trained caddy guiding us, we were left to our own judgements on distances and reading the break on the greens. It wasn’t until my travel into Japan in 1993 that I had my first round with a caddy. It took a bit of time to adjust to having a “personal advisor” giving input on club selection and putting direction.
More often than not, the club my caddy handed me was different from the club I’d pull from my own bag. Flustered, but agreeable, I’d hit the club passed to me. Once in awhile I’d send her back to take the club I would have personally selected. With the intimate knowledge she had of the course, it was clear she was right quite a bit more than I was. As we moved to each new hole, I was more likely to accept her recommendation.
Playing from roughly a 15 handicap, I am more of a casual golfer than a competitive player. Though I do frequently benefit from the caddy’s advice, I tend to also enjoy the fact that they track the flight of each shot better than I do. Perhaps I’ve come to rely on their trained eye, as I’m not as concerned about following how far right, or how far left my shot has gone. Each caddy has been able to locate each of my shots better than I have. This goes for shots in the deep rough, as well as those that have gone out-of-bounds.
As with other golfers I grew up with, I was trained to replace divots whenever we took a sizeable piece of grass. This was a difficult habit to overcome, as I’d always walk out to the airbourne sod to replace it. Each caddy I’ve been with has instructed me to leave it -- that they’d take care in filling the hole my last shot had created. The sand and grass seed mixture was a better repair than mine would have been.
Though I do find the caddies directional instructions to be quite good, I still tend to find a way into a few more sand traps than I’d like to. This may be due more to my lack of control or lack of focus than to the caddy’s specific instructions. With a smile and a nod, we make our way up to the bunker. Once I’m successfully out of the trap, the caddy smooths the sand as a courtesy to the golfers that may follow me there.
I have been fortunate to play golf in about twenty countries around the world, including Vietnam. In most regions, the caddy selection was a group of young local women. The selection at the courses I’ve played in Kenya were mostly men. The slight difference I’ve seen between the African male caddies and the Asian female caddies was the guys tended to have a greater desire to get on the course to work on their own game. I do feel that caddies who have a regular chance to play a round of golf tend to have a better feel for the game, and an improved knowledge of the course.
Coming back to my experiences in Vietnam, I must admit that the caddies that have assisted and advised me in Vietnam have been very courteous and as knowledgeable as those I’ve experienced in other countries.
No comments:
Post a Comment